*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc mà Đình Sương đánh răng rửa mặt xong rồi đi xuống phòng ăn, Bách Xương Ý đã thay quần áo đi làm, đang ngồi đọc báo.
Trên bàn ăn có bánh mỳ nướng giòn, trứng ốp lết, mứt cam tươi, mứt hạt dẻ cùng với bơ nhạt, ngoài ra còn có một ấm cà phê nóng.
Đình Sương nhận ra đồ ăn trên bàn vẫn còn nguyên.
Bách Xương Ý đang chờ cậu.
Tư thế kia giống như phụ huynh chờ đưa con đến trường.
Đình Sương cúi đầu nhìn bản thân, khắp người từ trên xuống dưới – bởi vì không tìm thấy quần lót – chỉ đành để chân trần mặc tạm cái quần ngủ của Bách Xương Ý.
Thế này thì đi học kiểu gì.
“Này… quần áo của em đâu? Quần bò với đồ lót ấy?” Đình Sương hỏi.
Bách Xương Ý khẽ nâng mí mắt lên, tầm nhìn chuyển từ tờ báo lên người Đình Sương: “Em cởi ở đâu?”
Cởi ở đâu?
Đình Sương bắt đầu nhớ lại.
Cái áo sơ mi hôm qua sau khi bị Bách Xương Ý lột, hình như vứt ở ban công tầng hai.
Còn cái quần bò ban đầu cậu mặc vứt ở đâu nhỉ?
Tan làm hôm thứ bảy còn mặc, đi siêu thị còn mặc, đến nhà Bách Xương Ý vẫn còn mặc, sau đó Bách Xương Ý đi nấu cơm, cậu bóp mông anh một cái rồi bị đè trên bệ bếp…
**.
Vì thế quần bò với quần lót của cậu vẫn vứt ở nhà vệ sinh tầng một? Chưa giặt?
“Sao anh không nhắc em sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-cua-nguoi/1334837/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.