Khi Đình Sương tỉnh dậy từ giấc ngủ, trong phòng chỉ có một mình cậu.Đứng dậy kéo mành cửa sổ ra, ánh mặt trời xán lạn trong chớp mắt xâm chiếm cả căn phòng, con ngươi của Đình Sương hơi co lại, nửa ngày trời mới thích ứng được.
Chói sáng đến ấm áp.
Bách Xương Ý đang ngồi ở một bên ban công, trên mặt bàn gỗ là một số văn kiện và giấy tờ, hình như anh đang làm việc.
“Chào buổi sáng.” Cậu nhìn Bách Xương Ý, chào hỏi.
Giọng nói có chút khàn khàn.
Chịu thôi, đêm qua mắng người rõ lâu.
Bách Xương Ý liếc đồng hồ đeo tay, nói: “Ừ, sớm nhỉ.”
Đình Sương hỏi: “Mấy giờ rồi?”
Bách Xương Ý nói: “2h chiều.”
“Bảo sao.” Đình Sương đi tới phía sau lưng Bách Xương Ý, ôm lấy cổ anh, “Em đói sắp chết rồi, da bụng dán da lưng luôn, sếp Bách nấu cơm cho em đi.”
“Muốn ăn gì nào?” Bách Xương Ý bắt đầu dọn dẹp giấy tờ trên bàn.
Đình Sương nói: “Đùi gà kho ạ. Nguyên liệu làm bít tết hôm qua còn không?”
Bách Xương Ý đáp: “Còn.”
Lúc trả lời anh hơi nghiêng đầu, Đình Sương cũng sán tới, ôm cổ anh nhẹ nhàng hôn một cái.
Hôn xong, vừa nhấc đầu lên thì cậu vô tình nhìn thấy trang giấy trên tay Bách Xương Ý, cảm thấy nội dung có hơi quen quen: “Đây là cái gì vậy?”
Bách Xương Ý nói: “Giáo trình ngày mai.”
“Giáo trình?” Đình Sương nghe xong bèn cầm lấy tờ ở ngay trên đầu, đây là…
Giáo trình của Prof. Bai!
Giáo trình giảng dạy của Prof. Bai – kẻ cấm sinh viên mang camera và máy ghi âm tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-cua-nguoi/1334836/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.