Lần đầu tiên Dương Xác vui mừng khi có ai đó gõ cửa. Khi bàn tay của nó cách mặt y chưa đầy nửa thước, chuông cửa đột ngột vang lên, Dương Xác lập tức lùi về sau bước, cố gắng giả vờ bình tĩnh, “Bên ngoài có người tới, ta đi xem cái đã.”
Y nhanh chóng bước ra ngoài, đứng ở huyền quan*, hít một hơi thật sâu, rồi đưa tay mở cửa. Khi thấy người bên ngoài, Dương Xác sững người, sắc mặt cũng trở nên tồi tệ hơn.
*Huyền quan là khu vực tính từ cửa chính vào phòng khách.
“Minh Hình, sao anh biết tôi sống ở đây?”
Người bên ngoài là Minh Hình.
“Hội trưởng nói địa chỉ của anh cho tôi, tốt xấu gì cũng là bạn học, tôi tới, anh không mời tôi đi vào uống ly nước à?”
Dương Xác nghĩ đến bên trong còn có một “ông trời” làm y càng đau đầu hơn. Vậy nên, y không muốn đưa Minh Hình vào. Mặc dù y rất ghét đối phương, nhưng nếu đối phương chết trong nhà mình, đó lại là một chuyện khác.
“Không mời, có chuyện gì chờ tôi trở lại trường rồi nói. Tôi hiện tại có việc.” Dương Xác nói xong liền đóng cửa lại.
Một bàn tay của Minh Hình nhanh chóng chặn lại, “Này, tôi có vài chuyện muốn hỏi anh, anh chờ tôi hỏi xong rồi đóng cửa. Được chứ? “
“Không……”
Dương Xác nói còn chưa nói hết câu, bỗng cảm giác có một thân thể dán lên sau lưng mình, mà từ ánh mắt hơi ngạc nhiên Minh Hình xem ra, chính là “ông trời” kia vừa ở trong phòng tắm ra ngoài.
“Tại sao ngươi không mời hắn vào?” Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-van-nhan-me-ii/4153505/quyen-4-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.