Kẻ ngu si bị thú đồng nhìn chằm chằm muốn hù chết luôn rồi, hai chân của hắn như dính trên mặt đất không thể bước ra, lúc này còn run cầm cập cúi đầu gối xuống, muốn nhặt rìu đốn củi nam nhân mua cho hắn cầm lên.
Âm thanh cứng nhắc quen thuộc vang lên bên tai nổ tung, nó nói: “Chạy mau!
Kẻ ngu si run rẩy nói: “Ta biết, nhưng mà… ta không thể chạy được a…”
Vạn thú chi vương gầm nhẹ một tiếng, nhả ra bàn tay con mồi, hướng về kẻ ngu si luống cuống áp sát tới. Hiển nhiên, so với bàn tay con mồi già nua, nó nghiêng về kẻ ngu si trẻ tuổi tươi sống hơn.
Trong lúc nhất thời, kẻ ngu si trong đầu lướt qua rất nhiều hình ảnh hồi ức, ngoại trừ lúc cha hắn tạ thế, trong đầu hắn tràn ngập hình ảnh vợ mình.
Bên trong lọ sứ từng đồng xu gần sắp đầy.
Hắn còn chưa kết hôn với nương tử.
Còn có, rất muốn cùng nương tử chơi trò hôn nhẹ.
Kẻ ngu si nghĩ đi nghĩ lại, nước mắt liền chảy xuống, lúc con cọp sắp nhào tới ngàn cân treo sợi tóc, không biết sức mạnh từ đâu bùng phát lên, ôm chặt thân cây lập tức liền bò lên trên.
Con cọp trên móng vuốt còn dính máu cào lên vỏ cây, trong cổ họng gầm nhẹ một tiếng không cam lòng.
Kẻ ngu si sợ hãi dùng cánh tay ôm chặt thân cây, hắn ngồi trên nhánh cây, cúi đầu nhìn xuống phía dưới con cọp xoay quanh gốc cây không chịu rời đi, dùng tay áo lau nước mắt.
Vốn là sắc trời gần tối, chỉ có điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-tra-cong-chi-nam/762827/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.