Kẻ ngu si xưa nay chưa từng thấy đội quân nào lớn như vậy, cũng chưa từng thấy qua nhiều người cưỡi ngực mặc giáp. Hắn kinh sợ lùi bước đến phía sau cây, cẩn thận từng li từng tí một quan sát những người kia, bị móng ngựa vung bụi lên mặt làm cho mặt mày xám xịt đi.
Nhìn thấy phương hướng đội người rời đi đi qua con đường leo lên núi, trong lòng hắn đột nhiên nhảy dựng lên, một luồng dự cảm không tốt dâng lên. Không biết tại sao, hắn luôn cảm giác linh cảm mình luôn chính xác.
Kẻ ngu si ngồi tại chỗ sững sờ, trong đầu rối loạn hỗn độn chiếm cứ, căn bản không còn tâm trạng tiếp tục đốn củi nữa. Hắn vội vàng thu xếp xong đồ đạc, lảo đảo dựa theo đường cũ xuống núi.
Lòng hắn chộn rộn muốn nhanh lên một chút, mau hơn chút kích động đến nỗi kẻ ngu si đều không còn quản chuyện gì nữa, hắn từ bước từ từ tăng tốc chạy thật nhanh, khuông trúc cùng rìu đốn củi đều vứt xuống trên đường.
Chỉ muốn trở về tìm vợ hắn, tìm tới hắn, nhìn thấy hắn, xác nhận hắn vẫn còn ở đó.
Kẻ ngu si cũng không biết vì sao lại có loại ý nghĩ đột ngột này, thật giống như nam nhân sắp rời khỏi hắn mà đi.
Kẻ ngu si thở hồng hộc một đường chạy xuống núi, trong lòng sốt sắng hầu như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực, bên tai ngoại trừ tiếng tim đập không nghe được âm thanh nào khác. Hắn thở hổn hển đi tới trước cửa, ngừng thở, cẩn thận từng li từng tí một đẩy cửa ra.
Kẽo kẹt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-tra-cong-chi-nam/762826/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.