Cảm giác được trên tay xúc cảm ẩm ướt lạnh lẽo, Lục Lê sợ hết hồn, nhanh chóng giật tay trở về. Giống như nhìn một thước phim kinh dị, trước mắt chậm rãi xuất hiện nhân ngư tìm đến hắn đòi mạng, nhưng lại là thủy yêu dị thường yêu mị.
Trên da thịt trắng xám, lúc này lại nhiễm màu đỏ ửng mỹ lệ.
Lục Lê tâm trạng kinh sợ, hắn thầm mắng một tiếng trời đất thánh thần thiên địa ơi, hắn bất chợt lùi lại mấy bước, bỗng dưng bước chân dừng lại.
Con mẹ nó chứ nhà khoa học điên cuồng thiêu đốt toàn bộ đầu óc thanh tỉnh của hắn, Lục Lê không kìm lòng được đi lên phía trước, vươn tay ra, đầu ngón tay nhẹ chàng sờ lên chạm vào má nhân ngư có chút lạnh lẽo.
Nhân ngư từ ngoài cửa sổ “Bò” vào. Đuôi cá dẻo dai to dài chống đỡ người lên, đưa tay ra đem cánh tay nam nhân nhẹ nhàng ôm đồm tiến vào trong lòng ngực.
Lục Lê kề sát lên thân thể nó còn dính bọt nước, nước biển thấm ướt cả vào áo sơ mi hắn.
Lục Lê khó chịu cục cựa người, hắn đang nhẹ nhàng vùng vẫy, nhân ngư chợt nắm chặt cánh tay, ghé vào lỗ tai hắn chậm rãi thở dốc ồ ồ.
Tuyến thanh âm nhân ngư rất êm tai, thậm chí phải nói, tuyến thanh âm khó có thể dùng lời diễn tả được mị lực. Trong thần thoại bọn họ hóa thân thành vật chủng tà ác, thông qua âm thanh đến mê hoặc thủy thủ trên biển cả, khiến cho tàu thuyền đụng vào đá ngầm chìm xuống.
Lục Lê trong lòng linh cảm rất lớn, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-tra-cong-chi-nam/762812/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.