Ban đầu ông Vương định một mình trò chuyện với Tịch Chu, nhưng không ngờ sau khi đám bạn già trong hiệp hội biết ông quen biết thằng nhóc này liền quyết định cùng nhau tụ tập qua đây vây xem. Mấy thanh niên trẻ tuổi cũng muốn tới nhưng bị bọn họ ép trở về. 
Vì vậy liền xảy ra cảnh tượng Tịch Chu vừa nhìn thấy kia. 
Tịch Chu có chút kinh ngạc, chẳng qua cũng không bị dọa sợ, cậu lần lượt chào hỏi những ông bà này. Mà mấy người già kia còn vui vẻ, ai cũng cảm thấy người thanh niên này thật sự không tệ. 
Ông Vương vốn muốn làm chủ hoàn toàn bị mấy đồng liêu của mình chen vào đẩy ra đằng sau, ngay cả lời cũng không xen vào được, sắc mặt càng xấu hơn. 
“Mấy lão gia chúng ta đều là người của Hiệp hội võ thuật Trung Hoa.” Bà cụ đầu đầy tóc bạc vừa cười vừa nói, “Dựa vào niên kỷ chiếm bối phận trong hiệp hội, hai ngày trước chúng ta xem bản tin thấy cậu trên ti vi. Võ công và phẩm hạnh của cậu thật sự khiến đám người già chúng ta xấu hổ không ngớt, lần này chúng ta tới đây thứ nhất là để gặp cậu một lần, thứ hai là muốn mời cậu gia nhập Hiệp hội võ thuật Trung Hoa của chúng ta.” 
Bà cụ đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp nói rõ mục đích mình đến đây. 
Tịch Chu lễ phép nói: “Ngài thật sự coi trọng cháu quá, không biết có thể gọi ngài là gì?” 
Bà cụ ý cười đầy mặt, ánh mắt hiền lành, “Ta họ An, cháu gọi ta là bà An được rồi.” 
Theo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-nhiem-vu-ky-quai/763182/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.