Đất đai bốn phía đều nhuộm một màu máu tươi đỏ sậm, không có lấy một ngọn cỏ. Vô Cương rất rõ ràng biết bản thân đang nằm mộng, nhưng cảnh tượng này với y dường như rất quen thuộc, nhưng vô luận thế nào cũng không thể nhớ ra, tựa như ký ức vốn tồn tại đã bị thứ gì đó cứng rắn xóa đi. Y đánh giá xung quanh, vạt áo choàng trắng noãn trong lúc lơ đãng đã nhiễm lên sắc đỏ nhàn nhạt. Đột nhiên trên tay y xuất hiện một hộp gỗ nhỏ có phong cách cổ xưa, thuần đen, phía trên còn có đồ án tượng trưng cho Ma tộc, Vô Cương vừa định mở hộp gỗ ra nhìn xem bên trong có thứ gì, chợt nghe thấy một thanh âm ngăn cản. Vô Cương ngẩng đầu, người ngăn cản y không ngờ lại là Huyền Minh.
“Sao ngươi lại ở đây?”
“Vương, mau đi nhanh.” Sắc mặt Huyền Minh tái nhợt, ngữ khí lo lắng.
“Đi đâu?”
“Quay về Thiên giới!”
“Chúng ta đang ở nơi nào?”
“Ma đô của Ma giới chứ còn có thể ở đâu! Vương, nếu đã lấy được thứ đó đến tay, vậy phải đi nhanh.”
Vô Cương nhìn hộp gỗ mình đang cầm trong tay “Là thứ này sao?”
Huyền Minh chưa kịp trả lời đã đột nhiên biến mất không thấy. Vô Cương bỗng cảm giác mình được ai đó từ phía sau ôm vào lòng, Vô Cương quay đầu, dung mạo người nọ tuấn mỹ, mái tóc dài màu bạc cùng đôi mắt đẹp đẽ màu đỏ tươi tạo thành thứ mỹ cảm huyết tinh, phong hoa tuyệt đại. Nếu đem con ngươi kia đổi thành màu đen, vậy người trước mắt chính là Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-nguoc-tra-nguoc-tra/1313623/quyen-6-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.