Quỳnh Hoa Điện vẫn luôn là một nơi lạnh lẽo vắng vẻ, cho đến khi Mạc Sinh Bạch đến mới khiến y cảm giác được một chút ấm áp. Vô Cương đem ánh mắt chuyển qua người vẫn luôn khiến y tâm động không thôi, y không biết rốt cuộc là từ khi nào phần cảm tình đối với người này đã bắt đầu thay đổi, hết thảy giống như tự nhiên, cũng như loại cảm giác nước chảy thành sông, tầm mắt đã sớm không thể rời khỏi hắn. Quan trọng nhất chính là người này luôn lơ đãng cho y một loại cảm giác quen thuộc không thể nói nên lời, giống như cố nhân đã quen biết nhiều năm.
“Đang nghĩ gì đấy?”
Vô Cương một lần nữa đánh giá Mạc Sinh Bạch trước mặt, mi mục như họa, mỗi một chỗ đều hoàn mỹ không chút tì vết “Ngươi lớn lên rất khá.”
“Chỉ vì bộ dáng của ta tốt nên mới hấp dẫn ngài sao?”
“Ngươi cảm giác được?”
“Tâm một người động, sao có thể không cảm giác được?” Mạc Sinh Bạch trả lời bằng một nụ cười.
Cảm giác tâm động của Vô Cương quá mức mãnh liệt, mãnh liệt đến mức y cảm thấy rất không đúng “Chúng ta, có phải trước kia đã từng gặp qua không?”
“Vậy sao? Ta đối với ngài cũng có một loại cảm giác rất quen thuộc đấy.”
Vô Cương nghĩ nghĩ, vẫn là mở miệng hỏi “Khi nào thì ngươi rời đi?”
“À? Ngài đây là không muốn để tiểu tiên xuất hiện trước mặt ngài nữa sao?”
“Sao có thể chứ? Chỉ là thế này không tốt.”
“Thế này là chỉ chuyện nào? Không tốt là tại sao không tốt?” Mạc Sinh Bạch cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-nguoc-tra-nguoc-tra/1313622/quyen-6-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.