“Ảnh Nhất tham kiến chủ nhân.” Nào còn sát khí đằng đằng như lúc tra tấn phạm nhân vừa rồi, Ảnh Nhất hiện tại nhìn qua hệt như chú cún giữ nhà, cầu chủ nhân xoa xoa.
“Ân, kẻ này …” Dạ Vũ lời còn vướng tại cổ họng liền không thể nói ra, y hoa mắt sao, lão thiên à, tên thích khách này sao lại giống lão công của y như vậy.
Xoa xoa mắt mình, nhắm lại mở ra, làm thế nào thì bản mặt tên đó cũng không thay đổi, Dạ Vũ liền trực tiếp lại gần phạm nhân.
“Chủ tử, cẩn thận!” Ảnh Nhất, Ảnh Nhị đồng loạt ngăn cản, vừa rồi bọn họ đã giao thủ với kẻ này, võ công hắn cao cường tinh thông, nếu không phải ám vệ lực lượng hùng hậu, lại am tường chiến lược bày binh bố trận cùng địa hình Tổng quản Phủ, chưa hẳn bọn họ có thể là đối thủ của tên này.
“Ta biết rồi.” Dạ Vũ thấy được sự lo lắng nơi đáy mắt của thủ hạ, y biết bọn họ thật lòng bảo vệ mình, nhưng người trước mặt nếu không sai lầm chính là Cố lão công của y đi, sao có thể gây hại cho y được chứ.
Dạ Vũ vượt qua hai người tới sát tên thích khách, đưa tay sờ sờ gương mặt đã lâu không gặp, ân, hơi có dầu với mồ hôi; lại dùng sức xoa nắn, nhéo nhéo, mạnh mẽ giật giật, không phải mặt nạ, đích thị Cố Huyền Mặc nhà y rồi.
Cố Huyền Mặc người đau, mặt lại càng đau, nhìn tên ngu ngốc trước mặt, nhan sắc đẹp đến tuyệt luân, môi đỏ răng trắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-hoa-than-chi-ai-1/2468125/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.