"Hầu hết các quan thanh tra đều được gọi đến sảnh đường, Ngu hầu [*], hoặc thân tín mà làm công nhân, gia nhân cũng được triệu tới, tụ tập láng giềng, bảo vệ quân đội."
"Tiên phong hô hào, dàn xếp trật tự bằng bạo lực, dọn cỏ đạp đường, xông lên trước quan sát thi thể,... đều là các hành vi quấy nhiễu, đây là cái hại lớn nhất, cần phải tránh."
Trích "Tẩy Oan Tập Lục".
—
Đêm đầu ở Tùng Dương, xem như Đoàn Hào có một chỗ nghỉ ngơi đàng hoàng.
Đoàn Nguyên Bảo là trẻ em trong nhà, trời tối phải đi ngủ, song thời điểm này lại là lúc người cha của cậu bé bắt đầu bận bịu.
"Cha ơi, sau này chúng ta sẽ ở đây sao ạ?" Đoàn Nguyên Bảo hỏi.
"Ừm, sao vậy?" Đoàn Hào trả lời.
"Dạ không có gì, ở đây tốt hơn trước nhiều lắm, hình như rốt cuộc chúng ta cũng có một nơi để ngủ an ổn rồi." Cậu bé bình thản nói.
Rõ ràng nghĩa trang Tùng Dương này rất nhỏ, xung quanh cũ nát và nghèo nàn, thế nhưng đây là nơi tốt nhất mà cậu và cha ở kể từ khi ra đời đến nay.
Trước đây hai người họ đi phiêu bạt khắp nơi, vì vết sẹo trên mặt mà Đoàn Hào bị người ta xem thường. Cuộc sống hằng ngày của cha con họ cũng túng quẫn, cha cậu dựa vào công việc nghiệm thi giúp các châu, phủ để kiếm ngân lượng sống tạm, rồi sau một khoảng thời gian cha sẽ dẫn cậu rời đi.
"Cha ơi, vậy cha có thích chỗ này không?" Đoàn Nguyên Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-toi-pham-hinh-su-dai-thanh/2774809/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.