Phó Thành không nói gì, thế nhưng cũng không từ chối.
Không từ chối là đủ để giải thích tất cả mọi thứ.
Anh Hiền khó nhịn nổi sự hưng phấn, môi thổi một luồng khí nóng ẩm ngọt ngào vào lỗ tai của anh: “Em yêu anh.”
Hơi thở Phó Thành ngừng lại, cơ thể chợt căng cứng.
Sao cô có thể?
Sao có thể dùng những lời như vậy mà dụ dỗ anh.
Hai người mặt kề sát mặt, tiếng nuốt nước bọt của Phó Thành đều truyền vào tai Anh Hiền. Cô ngậm lấy vành tai của anh nhẹ mút, đầu lưỡi khuấy nước bọt thành tiếng: “Phó Thành, em yêu anh.”
Âm thanh mềm mại như nước lọt vào màng tai, mang đến một cảm giác tê dại như điện giật.
Phó Thành nhắm mắt lại, đột nhiên cúi đầu cắn một ngụm vào xương quai xanh của cô, sau đó giữa lúc cô hít khí, anh rút lấy mảnh vải màu đỏ rượu, bước nhanh vào nhà vệ sinh.
Động tác của anh quá nhanh khiến Anh Hiền có chút ngơ ngác, sau khi nghe tiếng đóng cửa, cô mới phản ứng lại Phó Thành đang làm gì.
Mặc thì mặc thôi, còn muốn trốn vào nhà vệ sinh đổi nữa.
Anh Hiền khẽ nhướng mày, nở một nụ cười quyến rũ ngồi trở lại bên giường.
Giữa chân toàn là nước với nước, Anh Hiền bắt chéo chân, lập tức cảm nhận được sự ẩm ướt dính nhớp ở trên da.
Cũng chỉ có anh mới có thể khiến cô ướt thành cái dạng này.
Cởϊ qυầи, mặc quần thì có thể dùng bao nhiêu thời gian, hai phút là đủ, thế nhưng cửa nhà vệ sinh vẫn cứ đóng chặt đến gần 10
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-to-ngong/653487/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.