Phiên Ngoại
Sau khi rời khỏi Cục Dân Chính, Anh Hiền trở về công ty còn Phó Thành đi đến trường học, giống như đây là một ngày rất bình thường như bao ngày khác.
Nhẫn cũng đã cất đi, bây giờ hai người được tính là “Bí mật kết hôn” nên không tiện đeo nhẫn.
Trước khi cất nhẫn đi, Anh Hiền nói với Phó Thành: “Hai ngày nữa em sẽ đi mua một sợi dây chuyền, luồn nhẫn vào rồi đeo lên.”
Phó Thành biết cô sợ mình suy nghĩ nhiều, anh rất thích sự dịu dàng này của cô, đồng thời cũng cảm thấy xấu hổ. Đêm qua vì quá vội vàng nên những lời nên nói và không nên nói đều bị anh nói hết, hoàn toàn để lộ tâm tư bất chính của mình ở trước mặt cô. Anh vẫn chưa quen với sự thẳng thắn như thế này.
Kéo bàn tay của cô lại gần rồi hôn lên một cái, Phó Thành nói: “Anh Hiền, đeo nhẫn hay không cũng không quan trọng.”
“Thật sao?”
“Thật.”
Phó Thành muốn ngồi tàu điện ngầm đến trường học nên hai người tách nhau ở cửa công ty. Đột nhiên Anh Hiền ghé sát vào bên tai anh gọi một tiếng, đến khi cô đã đi xa, Phó Thành mới phản ứng lại. Ánh mắt thâm trầm dõi theo bóng dáng của cô, tuy rằng trên mặt anh không thể hiện cảm xúc gì, nhưng hai tai lại đỏ bừng.
Cô gọi anh là ông xã.
Dường như Anh Hiền cảm nhận được ánh mắt của anh ở phía sau, cô xoay người lại cười với anh rồi mới bước vào thang máy.
Mấy ngày tiếp theo đều bận rộn, Anh Hiền luôn đi sớm về khuya.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-to-ngong/653483/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.