Từ hôm bà xã biểu đạt sự bất mãn, ngoài miệng Thẩm Bình không đề cập tới, nhưng thật ra cũng đang suy tính lại hôn sự với nhà họ Tưởng.
Ông ấy tự thấy mình nhìn người chính xác, vẫn cho rằng đứa nhỏ Anh Hiền này biết nhìn đại cục, thế nhưng trải qua một hồi giày vò như thế, Thẩm Bình đột nhiên không dám xác định.
Sau khi buổi họp ngày hôm đó kết thúc, Liễu Thường Minh gọi ông ấy lại, mời ông ấy vào phòng làm việc uống ly trà.
Hai người đều là quan chức kiểu học giả, lại là bạn học chung trường đại học Kinh Châu, mặc dù kém tám khóa, nhưng tình cờ đều thích Hải Tử, vì thế thỉnh thoảng sẽ trao đổi mấy câu.
Thời đó phần lớn những sinh viên như bọn họ đều có mộng làm nhà thơ. Lúc Thẩm Bình nhậm chức tại địa phương, từng có người nịnh bợ sẽ giúp ông ấy xuất bản tập thơ, ông ấy luôn cẩn thận từ chối khéo léo.
Thẩm Bình biết Liễu Thường Minh tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ mời ông ấy đi uống trà. Vì thế ông ấy kiên nhẫn chờ, sau khi tán gẫu mấy câu về nội dung buổi họp, Liễu Thường Minh đột nhiên hỏi: “Nghe nói về chuyện Trương Bằng chưa?”
Thẩm Bình nghiêm mặt: “Nghe nói rồi.”
Giấu ba trăm triệu, tuần trước bị xử tù chung thân, Trương Bằng lên tòa nhận tội, tin tức cũng đăng, sao có thể không nghe nói được.
Liễu Thường Minh cảm thán: “Đáng tiếc, hai mươi năm trước khi tôi còn làm thư ký ở địa phương, ông ta làm thư ký cho tôi. Khi ấy tôi đã phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-to-ngong/653476/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.