“Ừm..” Anh Hiền bấm mở loa ngoài, sau đó đặt điện thoại lên bụng mình, để ống nghe nhắm vào giữa hai chân. Ngón tay đẩy hai cánh hoa ướt át ra, đầu ngón tay nhẹ nhàng vỗ về miệng huyệt, tạo ra tiếng vang cho anh nghe.
“Anh có nghe thấy không? Tất cả đều vì anh đấy…”
Phó Thành đầu ong ong như muốn nổ tung, mọi thứ xung quanh đều biến mất, thế giới chỉ còn lại tiếng nước ở đầu dây bên kia.
Ngón tay thô ráp nặng nề xoa xoa đầu khấc, anh không khỏi thở gấp: “Anh Hiền, nhét vào đi.”
Anh Hiền nghe thấy da đầu tê dại, đầu ngón tay chọc mở miệng huyệt, từng chút từng chút mở rộng bản thân.
“A…” Cô lớn tiếng rên rỉ, ngón tay tự rút ra nhét vào, “Phó Thành, Phó Thành…Anh đang ‘tự sướng’ sao?”
“Ừm.” Phó Thành tăng tốc độ trên tay, cố gắng nhớ lại mùi vị làm cô như thế vào, lý trí hoàn toàn bị dục vọng đánh bại, “Anh Hiền, em nhét vào mấy ngón tay?”
Chỉ bị anh hỏi như vậy đã khiến cô ngứa ngáy muốn chết: “Hai ngón.”
“Nhét thêm một ngón nữa đi.” Tay của Phó Thành càng ngày càng nhanh, bàn tay siết chặt đầu khấc đến biến dạng.
Anh Hiền thút thít từ chối: “Ha… không được… nhét vào không nổi nữa…” Ngoài miệng thì nói như vậy, ngón tay thứ ba đã di chuyển đến miệng huyệt, đầu ngón tay cọ quanh nước xuân, chỉ chờ anh mở miệng.
Phó Thành dĩ nhiên đã không còn điểm dừng, yết hầu cuồn cuộn, khàn giọng nói: “Ừm, Anh Hiền, nhét thêm một ngón nữa vào, nhét vào cho anh nghe.”
Anh Hiền nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-to-ngong/653465/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.