Suy nghĩ trong đầu Anh Hiền đan xen vào nhau, bởi vì không biết nên bắt đầu suy tính từ đâu nên dần trở nên trống rỗng.
Sao Anh Thận lại biết được.
Không đúng, cậu ta thật sự biết hết rồi sao?
Nếu đúng là như vậy, tại sao trước kia lại giả vờ như không biết gì.
…
Anh Hiền trông vẫn bình tĩnh nhưng tiết tấu hô hấp đã bắt đầu bấn loạn.
Anh Thận đương nhiên phát hiện ra, cậu ta xoay vai cô lại để cô đối diện với mình, trong con người đen nhánh chỉ có sự chuyên chú giống hệt cô.
Cậu ta đặt thứ kíƈɦ ŧɦíƈɦ hậu môn sang một bên, hai tay ôm lấy cô rồi nói: “Xin lỗi, chị ba, em không có cố ý lục đồ của chị. Những thứ này là do em đến giúp chị dọn dẹp đồ vào lần trước rồi vô tình nhìn thấy.”
Lời này nửa thật nửa giả, quả thật là cậu ta không có lòng dạ nào mà đi tìm hiểu bí mật của cô, lúc ấy cậu ta chỉ muốn giúp cô bỏ một chiếc áo thun vào trong ngăn kéo, nhưng lại vô tình kéo một ngăn khác ra rồi nhìn thấy một chồng đồ lót.
Cổ họng cậu ta khô khốc, chóp mũi đổ mồ hôi nhưng không thể dời tầm mắt đi được.
Anh Hiền cau mày.
Dọn dẹp đồ ư?
Chẳng phải đó là lúc cô vừa dọn tới đây sao?
Cậu ta đã biết từ bốn năm trước rồi ư?
Cậu ta diễn với cô suốt bốn năm?
Đầu cô đau nhức, vô cùng bấn loạn.
Cô không muốn phí hơi giải thích, cho tới bây giờ, cô chỉ muốn biết tại sao Anh Thận lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-to-ngong/653438/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.