Trước khi xử lý Trịnh Thanh Viễn, Tưởng Chấn dự định sẽ đánh động Tưởng Anh Tư trước, phần nhiều là muốn trao đổi thông tin. Ông ta đã sắp xếp cho luật sư chuẩn bị xong đơn ly hôn, chỉ chờ Tưởng Anh Tư hối hận sẽ lấy ra cho cô ta ký tên, làm một người bố rộng lượng.
Sáng sớm hôm sau, Tưởng Anh Tư nhận được điện thoại, lập tức chạy tới nhà chính. Vừa vào phòng sách, thấy Anh Hiền cũng ở đây, sắc mặt cô ta càng trắng bệch, đúng lúc mắt đang có hai quầng thâm lớn nên nhìn tiều tụy đến đáng sợ.
“Con tự nhìn đi.” Tưởng Chấn không nói nhiều lời, ném thẳng tài liệu của Lâm Quốc Phong ra.
Ông ta vốn định nghe cô ta khóc lóc kể lể một phen, rằng mình không nhìn rõ lòng người như thế nào, bị chồng lừa dối xoay như chong chóng mà không biết ra sao, nhưng không ngờ Tưởng Anh Tư lật qua mấy trang, ánh mắt mở lớn với vẻ vô hồn, nhận lấy tất cả tội ác.
“Nếu bố đã biết hết thì con không có gì để giải thích nữa. Người gây sự là con tìm, tai nạn xe cộ cũng là do con sắp xếp, Thanh Viễn không biết gì hết.”
Tưởng Chấn trừng mắt, cơ má co giật, giơ tay lên muốn đánh nhưng lại dừng giữa không trung.
Tưởng Anh Tư cũng không trốn, ngược lại còn nhìn thẳng ông ta.
“Bố, bố đánh đi, con không trốn tránh.” Ánh mắt đang rã rời chuyển qua khuôn mặt Anh Hiền thì lập tức sinh động hẳn lên, “Cô hẳn là biết người muốn gϊếŧ cô không phải là Thanh Viễn đúng không? Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-to-ngong/653417/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.