Khi xe dừng trước cửa một tiệm vàng, thì Tây Môn mới hiểu ra ý đồ của Đỗ Hạ Hi, vui vẻ khoác tay Đỗ Hạ Hi đi vào trong tiệm.
Đây là tiệm vàng nổi tiếng lâu năm của thành phố, trong tủ bày đầy các loại trang sức vàng bạc đá quý, nhìn đến lóe cả con mắt!
"Xem xem coi thích cái nào." Đỗ Hạ Hi rất có phong thái của đại gia, vào tiệm vàng chỉ đại vào một cái tủ rồi nói.
Tây Môn nằm dài trên tủ, mắt khó khăn lắm mới rời khỏi đống dây chuyền vàng, quay đầu lại hỏi Đỗ Hạ Hi, "Cái nào cũng được à?"
Đỗ Hạ Hi mỉm cười gật đầu, ánh mắt đầy sự nuông chiều, đứng bên cạnh Tây Môn, hai tay để ở mép tủ, cúi đầu chăm chú chọn.
"Cái này... sao hả?" Đỗ Hạ Hi chỉ vào một sợi dây chuyền to hơn ngón tay cái, ghé sát Tây Môn hỏi nhỏ.
Tây Môn trợn to mắt liếc Đỗ Hạ Hi một cái, "Em chỉ nói giỡn chơi thôi mà, chị đừng tưởng thật, con mắt thẩm mỹ của em chưa tệ đến vậy." Đỗ Hạ Hi quả thật khờ khạo đến đáng yêu, ai mà đeo thứ này ra đường được trời.
Đỗ Hạ Hi cũng không chịu thua liếc lại Tây Môn, "Vậy em tự chọn đi."
"Hơ hơ hơ, nếu đọ mắt thì mắt em không to bằng mắt chị rồi~ Chị mắt to~" Tây Môn cười hi hi tiến lại gần, Đỗ Hạ Hi mau mau nghiêng đầu né qua một bên, làm toàn bộ nhân viên trong tiệm đều nhìn qua đây.
"E hèm, chị qua bên kia xem."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-cap-cuu/3100829/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.