Liên tiếp mấy ngày, Nghê Diệp đều ở trong mơ nhìn thấy cái người gọi là Phó Khác kia, mỗi lần xuất hiện đều là lấy các loại hình thức có thể là đạo cụ hành hạ mình, cuối cùng bắn trên tay của Phó Khác, khi tỉnh lại khăn giường của Nghê Diệp đều sẽ ướt một mảnh nhỏ.
Đánh răng rửa mặt xong, Nghê Diệp cách giờ làm việc chỉ còn nửa tiếng. Trong miệng ngậm một mảnh bánh mì chen lên tàu điện ngầm, nuốt đồ ăn hơi khô vào, tàu điện vừa lúc đến trạm. Đi nhanh về phía công ty, vội vàng ở mấy phút cuối cùng tới được phòng làm việc.
“Nghê Diệp, ” đồng nghiệp tốt bụng đưa qua một ly nước, che miệng nhỏ giọng nói, “Cậu biết công ty chúng ta nhảy dù xuống một vị tổng giám đốc không?”
Nghê Diệp lắc đầu, “Vậy lão Lý của chúng ta đây làm thế nào đây?” Lão Lý làm Phó tổng giám đốc mấy năm, còn tưởng rằng lần này có thể có cơ hội xóa cái chữ phó kia, liếc mắt một cái lão Lý mấy ngày gần đây đều mặt mày hồng hào, hiện tại đang chán nản đờ ra trước máy tính.
“Ai biết, ” đồng nghiệp đành chịu thở dài, “Ai bảo người nhảy dù xuống có bối cảnh chi.”
“Ai.” Nghê Diệp uống xong nước, vừa định đi an ủi lão Lý vài câu, thư ký tổng giám đốc lại gọi mình vào.
Nghê Diệp gõ cửa, sau khi nhận được đồng ý mới vào cửa.
“Lại gặp mặt.” Nam nhân ngồi trên ghế của ông chủ nhếch khóe miệng cười, chính là Phó Khác. Thấy Nghê Diệp sửng sốt, Phó Khác chỉ chỉ các ghế trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-thoat-khoi-long-ban-tay/109563/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.