Chiếc rương da lẳng lặng nằm trên giường suốt hai ngày liền, nắp rương hé mở, để lộ những hộp trầm hương vẫn còn nguyên vẹn ở bên trong.
Hương trầm ấm áp lãng đãng khắp phòng ngủ.
Mới sớm tinh mơ, Giang Sắt đã nhận được một cuộc gọi từ Chu Minh Ly.
Tính ra thì bây giờ tin tức Chu Ấn Lân bị nhà trường cho thôi học hẳn là đã truyền đến tai Chu Minh Ly. Ngoài ra, video cậu ta vừa chơi thuốc vừa mắng ba mình và mẹ kế chắc hẳn cũng đã được gửi đến tay cô ta.
Trong video, đôi mắt cậu ta đục ngầu, vẻ mặt điên loạn, liên tục lặp đi lặp lại cái câu "Sớm muộn gì tao cũng sẽ giết bọn họ".
Phải nói là vô cùng đặc sắc.
Chu Minh Ly cố gắng kìm nén cơn giận, "Cô có ý gì? Cô dám huỷ hoại em trai tôi, không sợ tôi liều mạng với cô sao?"
"Ai huỷ hoại em trai cô? Cậu ta gian lận thi cử tìm người đi thi hộ, bị nhà trường cho thôi học chẳng phải là điều tất yếu hay sao? Hơn nữa, đoạn clip kia tôi cũng chỉ mới gửi cho cô mà thôi, ba và mẹ kế của cô vẫn chưa được xem đâu, cô lo lắng cái gì?" Giang Sắt thong thả đóng nắp rương da kia lại, ung dung cất lời, "Tất cả chỉ mới là món khai vị mà thôi, bị đuổi học, bị quay video đã là gì, một "nhân tài" như em trai cô thì e là còn nhiều chuyện động trời hơn đấy."
Chu Minh Ly khinh khỉnh đáp lại một tiếng, "Cô cầu xin tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-theo-duoi/3737245/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.