"Lộc cộc lộc cộc.."
Hai ngày một đêm, ý thức của Hàn Mục Vi vẫn còn dừng lại ở cảm giác huyền diệu khó giải thích này, nhưng là cái bụng đã bẹp xuống chính là đang phản đối, tượng đất nhỏ vẫn luôn tĩnh tọa rốt cuộc có một chút phản ứng.
Đôi ông mi dính đầy bụi đất hơi hơi run rẩy, tượng đất nhỏ ngồi không được liền tê liệt ngã chổng vó xuống đệm hương bồ, nàng vô lực mà nói: "Ách.. đói.. quá" - Hàn Mục Vi tỉnh lại, cảm giác đầu tiên nàng cảm thấy chính là tứ chi vô lực, trong bụng trống rỗng, càng mấu chốt chính là tay chân nàng giống như bị cố định lại, không nghe sai sử: "Nước.."
Cũng may Tiểu Thiên Bồ vẫn là thực đáng tin cậy, vừa thấy nàng tỉnh lại, nó liền lập tức lấy ra Hồng Anh Quả từ túi Càn Khôn của nàng: "Mau ăn, ngươi nhập định lần này chính là hai ngày một đêm, khẳng định là đói lả" - Rốt cuộc nàng vừa mới tu luyện, còn không có tích cốc, nghĩ đến việc này nó lại nhịn không được mà nói: "Lúc trước bảo ngươi ăn Tích Cốc Đan, ngươi nói ngươi còn cần bồi dưỡng thân thể, hiện tại thì tốt rồi, thiếu chút nữa trở thành tu sĩ đầu tiên trong lúc tu luyện bị đói chết".
Được Tiểu Thiên Bồ đút bốn trái Hồng Anh Quả, Hàn Mục Vi mới cảm giác chính mình lại sống, tay chân cũng có một chút khí lực: "Ta dẫn khí nhập thể thành công rồi" - Kiếp trước nàng là chuyên viên giao dịch chứng khoán thiên tài, từ đó suy ra chỉ số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-nu-tho-he/2985909/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.