*Tại lớp 11a1
"Đây là những kiến thức trọng tâm của bài mà các bạn cần phải nhớ. Tôi sẽ kiểm tra lại vào đầu tiết sau. Rõ chưa? bạn học Phương Ly?"
Phương Ly đang gật gù lại nghe thấy tên mình bỗng chốc tỉnh cả ngủ luôn. Cô ngơ người nhìn thầy Duẩn.
Còn chưa kịp để cô định thần lại thì thầy Duẩn đã chỉ mặt điểm tên cô mà nói tiếp:" Tiết sau em lên bảng trả bài cũ, lớp trưởng nhớ nhắc tôi."
"vâng."
Cả lớp ai ai cũng vui mừng hớn hở vì tìm được con tốt thí điểm.
Còn ở bên này thì Phương Ly đang kêu trời trách đất:" Số mình có thể nhọ hơn nữa hay không? Kiểm tra hoá sao? Mình thật sự không muốn sống nữa."
Nhật Huy nhìn vẻ mặt không chấp nhận số phận của cô cũng chỉ đành lắc đầu thở dài, nói:" Không phải trước đây cậu vẫn học tốt hoá đó sao?"
"Sao mà giống nhau được. Trước đây hoá đâu có mang tính gây lú cao như vậy đâu. Với lại nhìn gương mặt không chút thiện cảm nào của thầy Duẩn đã khiến chân tay mình bủn rủn rồi."
Nhật Linh cũng quay xuống với vẻ mặt không thể chân thành hơn:" Haizz, thôi chuyện gì đến cũng phải đến thôi,cậu cứ dũng cảm đối mặt đi nha. Mọi người đều biết ơn cậu mà."
Nghe đến đây cô liền hậm hực nhìn cô ấy.
Nam Khánh thấy cô như vậy liền ngỏ ý giúp đỡ:" Có cần tôi giúp cậu hay không?"
Không chờ cô đáp lời Nhật Huy đã nói ngay:" không cần. Cậu ấy đã có tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-noi-loi-yeu/2744849/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.