Ban đêm trong thành phố rất tĩnh lặng. Một màn đen bao trùm lấy không gian. Đêm nay không có trăng mà chỉ có ánh đèn đường vẫn đang phát sáng. Ánh sáng ấy xuyên qua khe cửa sổ, rọi chiếu lên căn phòng nhỏ.
Nhật Linh trong cơn buồn ngủ mê man đi ra ngoài uống nước. Cô hơi ngạc nhiên vì thấy phòng Nhật Huy vẫn sáng đèn. Cô lặng lẽ đi đến gõ cửa rồi mở cửa, bước vào.
"Sao em vẫn còn chưa ngủ?"
Nhật Huy vừa chăm chú ghi chép vừa nói:" em đang soạn lại một số đề cho Phương Ly."
"Em tính đào tạo cô ấy thành học bá sao?"
Nghe thế anh chỉ khẽ nhếch môi, đáp:" Học bá thì không cần chỉ cần cô ấy đỗ đại học T là được."
Nhật Linh đang uống nước nghe vậy liền sặc:"khụ khụ, vào đại học T mà không phải học bá sao? Em cũng trâu bò thật!"
Nhìn cậu em vẫn đang miệt mài ghi ghi chép chép Nhật Linh đành bất lực lên tiếng:
"Chị vốn muốn để em tự cố gắng cưa cẩm cô ấy nhưng xem ra với tốc độ này của em thì không biết chị phải chờ đến bao giờ đây nữa."
Anh hơi khựng lại đưa mắt nhìn Nhật Linh, rồi tự dưng ông nói gà bà nói vịt hỏi một câu:" Dễ nhìn ra lắm sao?"
Nhật Linh khó hiểu nhíu mày, đáp:" Chuyện gì?"
"Việc em thích cô ấy."
"Còn phải hỏi sao? Đây là điều ai cũng nhìn ra mà!"
"Cô ấy không nhìn ra."
Nhật Linh nhún vai tỏ ý ' cái này thì chịu rồi!'. Im lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-noi-loi-yeu/2744842/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.