Càng nghe thấy hắn nói thì cô lại càng cảm thấy căm tức, cũng cảm thấy bản thân thực sự đã quá kiên nhẫn phí hoài thời gian nói chuyện với hắn nhiều đến thế.
Hắn thực chất đâu muốn nghe?
Hắn chỉ chăm chăm làm theo ý muốn của bản thân mà thôi.
Giang Yểm Ly mất sạch sẽ lý trí, cô nhìn cái khay bằng gỗ đang nằm yên dưới sàn, cầm lên rồi vung vào người hắn thật thô bạo.
Người đàn ông hơi hất cằm lên, hắn để cho cô phát tiết.
Từng cú đánh đều phát ra âm thanh nhưng Dương Nghiêm chẳng hề di chuyển, nếu không biết còn tưởng hắn là một bức tượng đá nữa cơ.
"Tên khốn! Tên khốn! Mau thả tôi ra! Tôi không phải là đồ chơi của anh, tôi là con người, sao lại làm thế với tôi?!!! ".
Nước mắt chực trào, cô thực sự uất ức, lại thêm khi nghĩ đến viễn cảnh tương lai sẽ bị hắn giam cầm chẳng biết bao giờ mới được tự do thì lại càng suy sụp mà gào thét.
Cô sắp bị hắn bức đến phát điên rồi.
Hắn thực sự phải ngược đãi cô thế này thì mới hài lòng hay sao?
Dương Nghiêm đợi cô đánh một lúc mới bắt lấy cổ tay, nhìn gương mặt uất ức mà nấc nghẹn của cô, hắn bèn giơ tay vuốt ve một bên má, giọng nói mang rheo chút hoà nhã:
''Chỉ cần em ngoan ngoãn ở bên tôi thì muốn gì cũng được ‘’.
Nói xong hắn ôm cô vào trong lòng, bờ vai vững chải khiến bao nhiêu người muốn mà không được, nay ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-long-tron-thoat/3489552/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.