Dương Nghiêm nghe thấy từng câu từng chữ mà cô nói đều mang theo oán hận, lòng hắn vẫn chẳng hề gợn sóng.
Thiếu gia cao cao tại thượng muốn gì được nấy sao có thể để tâm đến cảm xúc của một con người nhỏ bé kia chứ?
Trước kia hắn đùa bỡn cô, bây giờ lại dính chặt không buông khiến cho Giang Yểm Ly muốn trốn cũng không được.
Cô bị hắn dồn vào cánh cửa, lưng tựa sát vào đó, hệt như một con thú đáng thương bị dồn vào đường cùng, dù có cố hất tay hắn ra thì sự kháng cự đó của cô đều bị hắn phá bỏ.
Dương Nghiêm nắm lấy tay cô, một cánh tay vòng ra phía sau ôm lấy eo thon, đối với người khác vòng tay của hân vững chải biết bao, thật sự xứng đáng để lao vào, muốn chiếm lấy sự sủng ái đó, nhưng với Giang Yểm Ly mà nói thì nó chẳng khác gì gông cùm xiềng xích.
Hắn với tay mở cánh cửa phía sau lưng, tiếp đó chẳng biết từ đâu trên tay hắn liền xuất hiện một chiếc khăn màu trắng.
Việc này có chút quen mắt.
Giang Yểm Ly theo quán tính nhìn ra phía sau, không ngờ đằng sau cánh cửa lại có rất nhiều nam và nữ mặc áo vest đen đứng ở đó tự bao giờ. Đương nhiên đó chính là vệ sĩ của hắn rồi.
Cô bắt đầu hoang mang, tên này thực chất là kẻ điên, chiếc khăn trong tay hắn chẳng lẽ…
''Anh đừng … ưn!!! ‘’.
Câu còn chưa dứt thì đã miệng đã bị bao phủ bởi vật gì đó, Giang Yểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-long-tron-thoat/3488750/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.