Trong bóng tối, cô có thể nghe thấy tiếng cười nhẹ đầy khinh miệt của hắn, giọng cười mà thỉnh thoảng cô sẽ nghe thấy khi hắn xoay lưng đối diện với mình.
Những khi đó cứ nghĩ là nghe nhầm, nhưng lúc này khi nhìn thấy gương mặt hắn nhìn cô đầy chán ghét thì nước mắt muốn chực trào.
Ánh mắt của người đàn ông quét nhẹ trên người cô, chẳng hề tiết chế sự đánh giá đầy miệt thị, môi mỏng câu lên, tiếp đó hắn nhìn vào chiếc giày đang cầm trong tay, giơ lên rồi ném một đường vòng cung hoàn hảo, nó bay vào trong thùng rác.
Giang Yểm Ly nhìn theo đường bay đó, nhìn thấy món quà mình phải dành dụm tiền cả năm trời cứ thế mà bị vứt đi, viên thuỷ tinh trong hốc mắt cô gắng gượng giữ lại cũng phải rơi xuống đất.
Đôi mắt của cô gái đỏ lên, ngoài bi thương thì cũng chỉ có bi thương, cô chôn chân tại chỗ, ánh mắt nhìn vào món quà đã bị vứt đi.
Dương Nghiêm ngồi ở đó đưa mắt nhìn cô, còn Dương Nhất Nguyệt thì khoái trá cười to:
"Haha, vào rồi, lợi hại thật đấy, đúng là anh trai của em. Cứ tưởng món quà giá trị thế nào, chắc cũng lắm chỉ bằng giá 4 cây gắp đá của nhà ta cộng lại thôi ".
Giang Yểm Ly chẳng nói gì, chỉ đứng đó âm thầm rơi nước mắt, trong lòng vừa đau đớn vừa nhục nhã.
Đúng là buồn cười, Giang Yểm Ly, mày thực sự quá nực cười rồi, hệt như đồ ngốc vậy. Món quà ý nghĩa gì chứ? Tấm lòng chân thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-long-tron-thoat/3427909/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.