Edit: thanh thanh mạn
Cũng không biết Vương Lang an bài thế nào, mặc dù Quân thái y mặc y quan trước điện bái kiến hoàng thượng, nhưng sau khi ta nôn không bao lâu, hắn cư nhiên lại thay một thân quan phục, mang hòm thuốc nhỏ đến bắt mạch cho ta.
Lần này Quân thái y đối mặt với Vương Lang cũng chưa từng sợ như vậy – ta nghĩ chuyện này có liên quan đến việc họ cùng bị nhốt ở Đông cung một tháng.
Hoặc là quân thái y lấy được một tin tức tốt, có thể để Vương Lang thiếu hắn một ân tình. Bởi vì hắn bắt mạch nửa ngày, lại còn treo ngược khẩu vị của chúng ta, lộ ra gương mặt bị làm khó, trái coi phải tính, tính nửa ngày, mới hỏi Vương Lang: “Xin hỏi thái tử gia, lần trước gặp mặt nương nương là chỗ nào, ra sao?”
Vương Lang nói chi tiết cho hắn biết: “Đông chí ấy…”
Quân thái y bừng tỉnh hiểu ra, sắc mặt cảu hắn liền dãn ra: “Chúc mừng thái tử gia, chúc mừng nương nương, đông chí đến nay đã hai tháng, nương nương đây là phản ứng nôn oẹ rồi!”
Tiểu tử này thật có lòng, đoán chừng nghĩ đến hai tháng trước ta đang ở nhà mẹ, cũng thường đi loạn khắp nơi – cố tình chính là khó nhìn mặt Vương Lang, sợ rằng đứa bé này…
Như đã nói qua, Vương Lang và mình ở tình huống màn trời chiếu đất mà mang thai, đứa nhỏ này thật giống cha, ngày trước trên giường nhiều lần như vậy cũng không có động tĩnh, vậy mà khó có khi trong ngự liễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-lam-thai-tu-phi/2794489/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.