Đi theo sau Trương Xảo Nhi vào phòng khám của Tần Nhạc, Tư Đồ Lân Thiên cả người đều không khỏe.
""Con nhanh chân lên." Thời điểm tới gần cửa, Trương Xảo Nhi còn ghét bỏ trừng hắn một cái, Tần Nhạc buồn cười nhìn bọn họ, biết bọn họ muốn tới đây, y đã cố ý dành ra nửa ngày.
"Dì."Tần Nhạc cười nói:" Táo hôm qua dì bảo Lân Thiên mang cho con ăn ngon lắm ạ."
"Dì cũng thấy ngon nên cố ý lấy cho con, Tiểu Nhạc à, nói sao thì con cũng cùng Tiểu Thiên lớn lên, dì nhờ con, trị tốt, dì sẽ cho con một hồng bao lớn."
"Dì nói trong điện thoại con đã hiểu rồi, bệnh này cũng không phải không thể chữa, dì yên tâm." An ủi Trương Xảo Nhi xong, Tần Nhạc ngẩng đầu nhìn Tư Đồ Lân Thiên đang xấu hổ gần chết: "Vào trong đi, dì chờ ngoài này một lát nhé."
"Ta không vội, con cứ chậm rãi xem."
Cùng Tần Nhạc bước vào phòng, đóng cửa lại, Tư Đồ Lân Thiên vội vàng nói: "Đừng nghe mẹ tôi nói bừa, tôi thực sự không sao!"
"Nếu không có việc gì sao dì lại nói anh không được?" Tần Nhạc có chút buồn cười, trên thực tế y cũng không tin Tư Đồ Lân Thiên không được.
Nghe Tần Nhạc hỏi, Tư Đồ Lân Thiên vừa định nói này đều không phải do cậu sao, nhấc đầu nhìn khuôn mặt sạch sẽ cấm dục của Tần Nhạc, nháy mắt liền không biết có nên nói hay không.
Trong nháy mắt hắn do dự, Tần Nhạc đã đeo bao tay lên: "Được rồi, cởi quần ra, để tôi xem liền biết."
Gặp bộ dáng giải quyết việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-kim-long-noi/1329999/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.