Cơm nước xong, Tư Đồ Lân Thiên lái xe đưa người trở về, ở trên xe, Tần Nhạc mở cửa kính đón gió, Tư Đồ Lân Thiên bên cạnh hỏi: "Kỳ thật tôi rất hiếu kỳ, cậu vì sao lại trở thành bác sĩ?" Rõ ràng lúc nhỏ rất yêu dương cầm.
Không nghĩ tới Tư Đồ Lân Thiên lại tò mò chuyện này, Tần Nhạc quay đầu nhìn hắn:"Bởi vì người tôi thích từng nói qua, nếu có bạn bè làm bác sĩ sẽ thực tốt."
"Không ngờ là nguyên nhân này, người được cậu thích chắc chắn rất hạnh phúc."
"Thật sao?"
"Ân."Tư Đồ Lân Thiên gật đầu, sau đó chỉ phía trước:"Rẽ phía trước phải không?"
"Đúng." Nhếch môi cười nhìn sườn mặt Tư Đồ Lân Thiên: "Kỳ thực tôi rất ngạc nhiên, nhìn bốn người bên cạnh ân ái, anh không nghĩ tới cũng tìm một người sao?"
"Khụ, tôi cùng bọn hắn không giống nhau a, cậu đừng dùng ánh mắt này nhìn tôi, tôi thật không có vấn đề gì."
Nghe Tư Đồ Lân Thiên giải thích, Tần Nhạc cười càng ái muội, nổi bật dưới ánh đèn, khuôn mặt dễ nhìn kia giống như phủ một tầng sáng, lòe lòe phát quang.
"Anh có vấn đề hay không lần sau để tôi khám sẽ biết, ở phương diện này tôi mặc dù không phải chuyên gia nhưng bệnh của anh tôi vẫn có thể trị."
"Đã nói tôi không sao, cậu nói phía trước phải không, đến rồi."
Tần Nhạc buồn cười nhìn phản ứng xấu hổ của Tư Đồ Lân Thiên: "Không đi lên chơi sao?"
"Thôi, muộn rồi, cậu lên nghỉ ngơi đi, để lần sau."Đề tài vừa rồi khiến Tư Đồ Lân Thiên xấu hổ muốn chết, thầm nghĩ nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-kim-long-noi/1329998/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.