Tuy là nói như vậy, nhưng Tần Lục vẫn tự nhiên đi vào. Lãnh Tây vội vàng đẩy Cao Tử Quần ra.
Nhìn thấy hai má Lãnh Tây đỏ ửng vì tức giận, anh cười nhạt.
Tần Lục làm như chưa có chuyện gì xảy ra, tao nhã ngồi xuống: “Tử Quần, tôi nghe nói mảnh đất ở Thụy Cảnh mấy hôm trước xảy ra chuyện, tôi chuẩn bị bắt tay xây dựng làng du lịch, anh thấy thế nào?”
Bất chợt Lãnh Tây quay sang nhìn Tần Lục.
Tần Lục hơi sững sờ: “Chị dâu cũng có hứng thú với mảnh đất này ư?”
Lãnh Tây có chút khó tin, bỗng dưng Cao Tử Quần nắm lấy bàn tay cô, cô chỉ nghe Cao Tử Quần thản nhiên nói: “Thật khéo, mảnh đất Thụy Cảnh kia chính là của nhà Lãnh Tây.”
“Hóa ra là của nhà chị dâu.” Tần Lục như hiểu ra.
Lúc về, đột nhiên Cao Tử Quần nói một câu: “Sau này hãy cách xa anh ta một chút.”
Lãnh Tây lấy làm lạ.
“Là tôi nói Tần Lục, anh ta không phải là người tốt đẹp gì.” Cao Tử Quần giải thích.
Cao Tử Quần cũng biết phân biệt người tốt người xấu sao?
“Vậy anh nghĩ người tốt phải có những chuẩn mực nào?” Lãnh Tây lạnh lùng hỏi.
Nghe xong những lời này, Cao Tử Quần nhíu mày: “Có phải bây giờ trong lòng em đang mắng tôi không phải là người tốt không?”
Lãnh Tây không nói gì. Cao Tử Quần cười nhếch môi: “Tôi và anh ta không giống nhau.”
“Đúng là lươn ngắn chê trạch dài.” Lãnh Tây châm chọc.
Cao Tử Quần nhìn cô: “Nếu như tôi giống anh ta thì hiện tại em đã là người của tôi rồi.”
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-de-buong-tay/55039/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.