Cao Tử Quần nhìn tờ giấy của tòa án trước mặt, vẻ mặt lạnh lùng, mày nhíu chặt tựa như đang suy tư.
“Bố, giúp con đọc chính tả đi?” Cao Hi Hi đặt quyển sách một bên, nhẹ nhàng lật vở bài tập ra. Kết quả đợi hơn mười giây vẫn không thấy Cao Tử Quần lên tiếng. Cô bé thở ra một hơi, quay đầu lại thì thấy bố đang chau mày.
Cao Hi Hi kéo tay anh khẽ gọi: “Bố.”
Cao Tử Quần chớp mắt, rất nhanh liền lấy lại vẻ tự nhiên: “Làm xong bài tập cả rồi à?”
Cao Hi Hi trả lời: “Bố, có phải vì chuyện của con mà bố mẹ lại cãi nhau không?”
Cao Tử Quần cầm quyển sách lên, ngón tay vuốt ve trang giấy: “Hi Hi, con có muốn sống cùng mẹ không?”
Cao Hi Hi là một đứa bé thông minh, đôi mắt long lanh trợn tròn kinh ngạc nhìn bố: “Bố muốn đưa con về bên mẹ ư?”
Cao Tử Quần nâng tay vuốt trán con gái: “Hi Hi đã sống cùng bố bảy năm rồi, bây giờ mẹ trở về, mẹ rất muốn sống cùng Hi Hi, Hi Hi có muốn không?”
Cao Hi Hi mím môi, suy nghĩ mâu thuẫn, một lúc sau, cô bé mới chậm rãi lên tiếng: “Con biết, Lạc Lạc lớp con cũng như vậy, bạn ấy sống cùng mẹ, thứ bảy chủ nhật mới đến nhà bố bạn ấy. Bạn ấy bảo bố mẹ bạn ấy đã ly hôn.”
Ánh mắt Cao Tử Quần trở nên tĩnh mịch.
“Bố, có phải bố và mẹ sẽ không bao giờ quay lại bên nhau nữa?” Theo lẽ thường tình thì cô bé này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-de-buong-tay/3288045/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.