Tiểu Vương gia quá ngọ đều nghĩ đến chuyện hôm nay. Hiện giờ hắn bị hoàng thượng phạt tư quá, ăn, mặc, ở, đi lại đều giản lược một chút, quản gian cùng Liễu Thận Ngôn đều nhìn ra hắn không quen. Liễu Thận Ngôn mười bốn tuổi được người đưa đến quý phủ của hắn, ăn, mặc, ở đều theo hắn, nhiều năm như vậy chưa chịu nửa điểm ủy khuất. Hiện giờ khác nhau một trời một vực, quỳ trên mặt đất giặt quần áo trong nước lạnh như băng, ăn cơm canh nguội cứng còng đơn giản, nhiều lần lại bị người làm bị thương như vậy như thế nào chịu được.
Càng nghĩ càng thấy phiền lòng, muốn nói không quan tâm không đối y hảo, trong lòng lại cảm thấy khó chịu.
Trùng hợp lúc Liễu Thận Ngôn bưng trà tiến vào, Tiểu Vương gia xoay người đứng lên, lấy nước trà để lên bào, đem người đẩy xuống giường liền đè lên. Thân thủ cởi áo của y, Liễu Thận Ngôn nhắm mắt lại.
Tiểu Vương gia cởi áo ngoài, rồi cởi áo lót của y. Liễu Thận Ngôn yên lặng mở hai chân ra, bày ra tư thế hầu hạ.
Tiểu Vương gia xoay người ngồi bên giường, sau một lúc bất động, yên lặng theo dõi y.
Thân thể kia từng trắng nõn, cốt nhục quân đình. Mới nửa năm mà thôi đã muốn gầy chỉ còn trơ xương. Trước ngực rậm rạp xanh tím, là dấu vết chính hắn nhẫn tâm lưu lại trong đêm tối.
Tiểu Vương gia nhịn không được đưa tay, vừa chạm đến, người trên giường đã run lên. Ôm lấy y quay người lại, rất nhẹ, sợ là còn không nặng bằng một cô nương.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-co-the-tha-thu/136897/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.