Ban đêm, Tô Giản quay về nhà lớn Mộ thị.
Tần Yến nhìn thấy Tô Giản quay về thì thân thiết nói: “Giản Giản về rồi à, đi làm có mệt không? Đói bụng chưa? Mau đến đây ăn cơm nào!”
Tô Giản mỉm cười với Tần Yến: “Không được, bà nội ơi, con mệt quá, muốn về phòng ngủ một lúc đã ạ.”
Tần Yến đau lòng nhìn cháu gái mình: “Vậy khi nào con tỉnh mà đói bụng thì nhớ xuống ăn cơm, bà bảo dì lấy cháo trong nồi cho con.”
“Dạ, cảm ơn bà nội.” Tô Giản nói xong thì chạy lên tầng, quay lại phòng của mình.
Dì bảo mẫu của Mộ gia hâm nóng đồ ăn cho Tần Yến rồi bê lên bàn: “Phu nhân, sao bà không nói với tiểu thư là bà đã đợi cô ấy đến bây giờ còn chưa ăn cơm? Lúc đầu dạ dày của phu nhân đã không tốt, sao có thể nhịn đói lâu như vậy? Tiểu thư cũng thật là thiếu lễ phép, coi như là không muốn ăn thì cũng nên ngồi cùng ăn một hai miếng với bà cũng được.”
“Được rồi được rồi, nó vừa mới tiếp quản Mộ gia nên nhất định là bận rộn không chịu được, cũng chắc chắn là rất mệt mỏi.” Tần Yến xua tay, ra hiệu cho dì đừng nói nữa.
Tô Giản về phòng thì khóa trái cửa lại, cô ta dùng chìa khóa mở két sắt rồi lấy quyển sách “Tổng tài cường thủ hào đoạt” ra.
Cô ta mở quyển sách kia ra, muốn biết Trình Ngôn lợi dụng quyển sách này như thế nào để nhìn thấy Tô Trì Dư. Tô Giản tiện tay lật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-co-the-khong-che/2674887/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.