Một cuộc điện thoại, Tống Vực bị ‘triệu hồi’ về nhà gấp.
Mặt đối mặt, Tống Vực cầm lấy chiếc điều khiển tắt màn hình tivi. Tuy sắc mặt anh bình thường, song đôi mắt chấp chới tia giá lạnh, giọngđiệu trịnh trọng: “Mẹ, mẹ con cho con xem những thứ này, là có ý gì?”
Bà Tống thấy con trai vẫn giữ được phong thái bình chân như vại, bènchau mày, thấp giọng:“Lần trước con đứng ra biện hộ cho Mục Táp, bảongười đàn ông trong ảnh chỉ đơn thuần là kẻ quấy rối nó. Lúc đó, mẹ vẫnhoài nghi và không yên tâm nên kêu Tử Tuyền đi nhờ người điều tra rõràng. Kết quả như con thấy đấy. Người đàn ông đó lại là bạn trai của emdâu con. Vả lại, cậu ta thường xuyên lui tới Mục gia, cùng bọn họ qualại rất thân thiết. Rốt cuộc con có biết chuyện này hay không? Về phầnmấy tấm ảnh, mẹ nhìn ngứa mắt quá. Con gái nhà lành, hỏi ai có thể làmra mấy chuyện táo bạo, đáng chê trách như vậy…Còn bị chụp ảnh nữa chứ.Nhỡ xui xẻo bị truyền ra ngoài ……”
“Được rồi mẹ ạ.” Tống Vực lên tiếng cắt đứt lời bà, đoạn đem tầm mắtchuyển sang khuôn mặt của Mạc Tử Tuyền đang ngồi lặng thinh cúi đầu, nãy giờ chưa nói một câu.
“Việc điều tra hoàn toàn là ý của mẹ, không liên quan chị dâu con. Tử Tuyền nghe theo lời mẹ, mới đi tìm hiểu Mục Táp.” Ngữ khí bà Tống vôcùng mạnh mẽ, chứa đầy sự che chở,“Con muốn trách thì cứ trách mẹ, không được giận cá chém thớt lên người con bé.”
Mạc Tử Tuyền giả vờ cười chua sót, vẫn lấy tĩnh chế động.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-co-duoc-tinh-yeu-tron-ven/1219341/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.