Từ lần Mục gia xảy ra chuyện không vui, Mục Táp chưa bao giờ chủ động gọi điện hỏi thăm tình hình bên ấy. Giữa trưa hôm nay, Mục Táp đang tập trung kiểm tra chi tiết bản kế hoạch, chuẩn bị trình lên cấp trên đánhgiá, thì nhận được điện thoại của bà Kiều Tuệ Tuệ.
“Táp Táp, mai thứ sáu, con tan làm thì ghé nhà chơi nhé. Dì nấu nhiều món ăn ngon lắm.” Thanh âm Kiều Tuệ Tuệ dịu dàng như nước chảy, tựa hồbà đã quên những trò khôi hài hôm trước.
Nói thật, cô không để bụng việc Mục Kiều hung hăng chỉ trích phê phán cô. Dẫu sao cũng là cô sai trước. Nhưng việc gì cũng có giới hạn. Mộtkhi Mục Kiều ngang ngược đụng chạm mẹ cô, thì mọi chuyện đã rẽ sanghướng khác .
Không để Mục Táp có cơ hội từ chối, Kiều Tuệ Tuệ nói tiếp:“Táp Táp,hôm trước con bé Kiều Kiều giận quá mất khôn, nên không chú ý lời ăntiếng nói. Bố con đã nghiêm khắc phê bình, bảo ban lại nó rồi. Dì hivọng, con có thể thông cảm cho em nó. Người một nhà, đôi khi khó tránhkhỏi lời qua tiếng lại mà con. Quan trọng là chúng ta có thể thẳng thắnchia sẻ nỗi lòng cho đôi bên cùng hiểu. Nếu con còn vướng mắc hay khóchịu, vậy dì thay mặt Kiều Kiều xin lỗi con. Hơn nữa, dạo này tinh thầnbố con sa sút, con về trò chuyện với ông ấy đi”
Kiều Tuệ Tuệ đã nói hết nước hết cái, Mục Táp khó lòng từ chối.
Chạng vạng ngày hôm sau, Mục Táp về Mục gia. Vừa vào nhà, cô liền nom thấy bàn ăn thịnh soạn bày biện trước mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-co-duoc-tinh-yeu-tron-ven/1219335/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.