Suốt một buổi tối, Lục Chẩm Thu ngồi xem tám tập phim truyền hình cùng với Cận Thủy Lan, vẫn mê man. Cận Thủy Lan bên cạnh hỏi cô cốt truyện thế nào, cô mơ mơ màng màng trả lời, cũng không biết đang nói gì. Cận Thủy Lan lại hỏi cô có phải thấy mệt hay không, rồi bảo cô đi nghỉ sớm một chút. Lúc ấy, cô mới dắt theo Mao Mao vào trong phòng.
Cô chưa kịp đóng cửa, Cận Thủy Lan đã lại nói, cô ấy hy vọng Mao Mao có thể mau chóng thích ứng với nơi này. Vả lại, thuận tiện cho cô ấy học tập và hy vọng cô có thể đem đồ dùng hàng ngày của Mao Mao đặt ngoài ban công. Lục Chẩm Thu cảm thấy hợp lý, đem khay thức ăn cùng với vài món đồ chơi của Mao Mao đặt ngoài ban công. Điều đó vô tình làm cho phòng của cô trở nên trống trải. Cận Thủy Lan hỏi cô có cần thêm đồ dùng trong phòng hay không thì cô đáp như vậy là tốt rồi, tiện cho công việc phát sóng trực tiếp của cô.
Cận Thủy Lan không nói thêm gì nữa.
Lục Chẩm Thu đã từng đi thuê nhà ở rất nhiều nơi, và có lẽ, đây là lần đầu tiên cô thuê chung với người khác, lại còn là chủ nhà. Nhưng cô cảm thấy may mắn khi gặp được một người chủ nhà tốt bụng như Cận Thủy Lan. Cô không biết vì sao trong ngành lại nói cô ấy là người có tính cách lạnh lùng, hay thay đổi thất thường. Ngược lại, cô cảm thấy Cận Thủy Lan rất nhiệt tình, chính là nhiệt tình tới mức khiến cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-choi/899626/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.