Hiếm khi có ngày nghỉ, Ôn Dĩ Phàm đã thức khuya để xem một bộ phim kinh dị.
Sự ghê rợn được tạo ra bởi nhạc nền và những tiếng kêu la rùng rợn không hề khiến người ta thấy sợ hãi, lòng cô bình tĩnh như nước sôi để nguội. Nhưng vì mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, cô gần như đã chống mắt lên xem cho hết bộ phim.
Khi lời kết phim xuất hiện, thậm chí Ôn Dĩ Phàm còn cảm thấy như được giải thoát rồi vậy. Cô nhắm nghiền mắt lại, suy nghĩ đã bị sự mơ ngủ làm cho mụ mị. Khi cô sắp chìm vào giấc mộng, đột nhiên cửa phòng lại bị người ta đập mạnh vài cái.
Rầm một tiếng...
Ôn Dĩ Phàm lập tức mở mắt ra.
Ven theo ánh trăng sáng chiếu qua khe hở của cửa sổ nhìn về hướng của phòng. Có thể nghe thấy giọng nói đục ngầu say khướt của người đàn ông truyền đến từ bên ngoài, còn có cả tiếng bước chân lảo đảo đi sang một hướng khác.
Sau cùng là tiếng mở cửa ra rồi đóng cửa lại.
Cánh cửa đó đã chặn hết mọi tiếng động.
Ôn Dĩ Phàm lại nhìn về phía cửa hồi lâu.
Mãi khi mọi thứ trở nên an tĩnh trở lại Ôn Dĩ Phàm mới thả lỏng tinh thần.
Cô mím môi, tới giờ cô mới tức giận.
Tuần này cũng mấy lần vậy rồi.
Cơn buồn ngủ bị dập tắt, Ôn Dĩ Phàm rất khó chìm vào giấc ngủ lại. Cô xoay người, nhắm nghiền mắt lại, buồn chán bỏ ra chút sức lực nhớ về bộ phim khi nãy vừa xem.
Hả.
Hình như là một bộ phim ma?
Hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-chieu/271482/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.