Lưu Diệu Văn dắt Tống Á Hiên đến một cửa hàng quần áo có chút nhỏ nhưng bên trong bán rất nhiều đồ. 
Tống Á Hiên vừa đi vừa kháng cự ,Diệu Văn vừa kéo cậu vừa cằn nhằn. 
- Làm gì mà cứ cự nự không chịu vào thế ? Đi nhanh lên coi !! 
- Thôi khỏi ,tôi không cần anh giới thiệu cho tôi. 
- CHÚ HÀO !!! 
Lưu Diệu Văn lập tức hét lớn ,một người nhân viên làm phía trong liền chạy ra hỏi han. 
- Cho hỏi cậu tìm ai ? 
- Lưu Hào đâu ? Gọi chú ấy giúp tôi. 
- Vâng. 
Cô gái bắt đầu chạy vào trong gọi ,Tống Á Hiên nhìn hắn hết sức khó hiểu ,sau một lúc suy nghĩ thì liền biết người Diệu Văn gọi là ai. 
- Người nhà của anh sao ? 
- Thì sao ? 
- Tôi không cần ,tôi đi đây. 
Á Hiên chạy ra ngoài trong sự bàng hoàng của Lưu Diệu Văn ,không phải hắn đang tạo công ăn việc làm tốt cho Tống Á Hiên sao ? 
- SAO LẠI CHẠY !! 
Lưu Diệu Văn kéo tay Tống Á Hiên ,hắn bắt đầu tức giận nạt nộ ,Á Hiên nhíu mày hất tay Diệu Văn trong sự bực tức của hắn. 
- Tôi không muốn mang ơn anh ,tôi tự tìm việc được. 
- Giới thiệu cho làm chứ ai mượn mày mang ơn. 
- Nhưng vẫn không thích. 
Lưu Diệu Văn nhìn bộ dạng nhăn nhó của cậu liền liên tưởng đến lúc Tống Á Hiên già ,hắn chắc chắn Á Hiên khi già sẽ rất khó tính cho mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-bao-gap-kho-tinh/2649606/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.