Tống Á Hiên và Mã Gia Kỳ hợp lực cuối cùng cũng có thể cùng nhau nghỉ ngơi giữa buổi trưa.
Mã Gia Kỳ hai chân vắt chéo gác lên quầy thu ngân ,lưng dựa vào sau ghế ,hay tay để phía sau đầu mà nhìn lên trần nhà.
- Tao nghe thằng Tường nói mẹ kế mày méc ba mày về việc mày đánh bà ta à ?
- Ừm.
Tống Á Hiên trầm tư nhìn ra cửa kính ,tâm trạng đột nhiên lại tuột dốc không phanh.
Nếu lúc đó ba mà bắt ép cậu xin lỗi thì không biết lúc đó sẽ ra sao nhỉ ?
Ba cùng mẹ kế đã có con ,đứa con được tạo ra bằng tình yêu ,điều đó chẳng phải vị trí của Tống Á Hiên sẽ vĩnh viễn bị thay thế hay sao ?
Cậu cảm thấy có chút ghen tị cũng có chút tủi thân ,trước giờ chỉ có ba mẹ xem mình như một điều gì đó rất quan trọng còn bây giờ vị trí đó lại bị thay thế.
Phải chăng người đơn độc ,thiệt thòi nhất lại là chính bản thân Tống Á Hiên ?
Mẹ và cha dượng chưa có con chung ,điều này cũng còn coi như là sự hi vọng nhỏ nhoi cho cậu nhưng ai lại dám đảm bảo sau này cả hai lại không có con.
Như nhận ra Tống Á Hiên đang có tâm trạng ,Mã Gia Kỳ lén la lén lút nhìn sang ,hắn giả vờ như bản thân không quan tâm mà dùng cái giọng điệu hờ hững, hời hợt đáp trả.
- Kệ đi ,cái con mụ dì ghẻ đó sau này sinh con chắc chắn con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-bao-gap-kho-tinh/2649603/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.