Tống Á Hiên ngồi trong phòng giam ,đầu óc cứ suy nghĩ vớ vẩn.
Từ chuyện của mẹ kế ,Á Hiên biết ba sẽ đến tìm cậu để tra hỏi ,Tống Á Hiên biết ba sẽ chẳng tin mình và hiện tại có thể nói căn nhà của ông bà chính là do ba đứng tên.
Vậy là bản thân cậu đang sống trong căn nhà thuộc quyền sở hữu của ba rồi. Á Hiên không muốn.
Tống Á Hiên ngồi trong phòng giam tới trưa thì mới được cho ra ,cậu viết một số giấy tờ gì đó xong mới được thả tự do về nhà.
Đứng ngoài trụ sở cảnh sát ,cậu chẳng muốn về nữa ,Á Hiên hiện tại muốn tìm một nơi nào đó để giải tỏa nổi buồn.
Tống Á Hiên tấp vào một quán nhỏ phía lề đường ,xác nhận bản thân thật sự có đem tiền thì mới mạnh dạng gọi mấy lon bia giải sầu.
- Cuối cùng vẫn phải tập làm quen.....
Tống Á Hiên cười cợt bản thân ,rõ là đã nói với Nghiêm Hạo Tường rằng mình sẽ không bao giờ đụng tới mấy cái loại thức uống này vậy mà bây giờ lại thành ra thế này đây.
Á Hiên uống ,vị đắng của bia cậu bắt đầu cảm nhận được ,hương vị của loại thức uống này y hệt như tâm trạng hiện tại của cậu.
- Hức....hức.....
Tống Á Hiên một tay cầm lon bia ,tay còn lại để lên trán xoa xoa rồi bắt đầu khóc trong sự tuyệt vọng.
Khóc xong cứ như thế lại uống thêm ngụm nữa ,ngụm nữa rồi lại thêm một ngụm nữa.
Quả thật Nghiêm Hạo Tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-bao-gap-kho-tinh/2649589/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.