Tống Á Hiên thức dậy vào lúc trời gần tối ,đầu có chút đau nhức ,nhìn đâu đâu cũng thấy mọi thứ đều mơ hồ ,khó chịu vô cùng.
- Dậy rồi à ? Mau trả tiền cho ông tôi đi.
Tiểu Dao vừa bưng mấy ly rượu vừa cố ý lớn giọng nhắc nhở ,ông nội cô chỉ lắc đầu bất lực với đứa cháu.
- Cậu bé à ,con thấy mình ổn chứ.
- Con ổn ,cảm ơn ông.
Á Hiên đứng dậy ,từng bước chân có chút loạng choạng đi về phía ông chủ quán tốt bụng rồi gửi tiền.
Cậu đứng đó chờ thối tiền xong lại cực nhọc ra về ,Á Hiên vừa đi vừa nhăn mặt.
Trong miệng giờ toàn vị đắng ,lúc mới đầu uống vào còn thấy không ngon ,uống riết lại thấy ngon vô cùng còn bây giờ ngừng uống rồi thì lại không muốn uống lần nữa.
Ngửi ngửi áo thun của mình ,trên áo toàn mùi bia ,cậu đảm bảo rằng với cái mủi bia nồng nặc như thế thì ai đi qua cũng sẽ ngửi được.
- Tự nhiên sao mình lại uống cái thứ đó nhỉ ? Đắng quá.
Tống Á Hiên đi được một đoạn khá xa ,chắc hẳn không lâu sau nữa sẽ trở về nhà.
- Á Hiên phải không ?
Vừa nghe có người gọi tên mình cậu liền quay qua nơi phát ra tiến nói ,Á Hiên nhìn xong liền phải nhăn mặt nhìn đám người có vẻ du côn bên trong con hẻm nhỏ.
- Không phải.
- Đúng là Tống Á Hiên rồi ,bức ảnh này rất giống.
Tên cầm đầu giơ tấm ảnh lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-bao-gap-kho-tinh/2649586/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.