“Sư phụ, sư phụ, ta không cần cùng quái bà bà đi.” Tiểu cô nương vẻmặt đáng thương lôi kéo tay áo sư phụ nàng không chịu buông tay.Sư phụ lại nhớ cái gì, chậm rãi đem tay áo trong tay nàng rút ra,cười nói: “Ngươi đã không phải bảy tuổi, giả vờ đáng thương vô dụng.”
Tiểu cô nương lại ôm lấy thắt lưng sư phụ, ôm chặt chẽ, thái độ đánhchết cũng không sờn: “Không cần, không cần, ta không cần cùng sư phụtách ra.”
“Quái bà bà” bên cạnh hảo tâm khuyên: “Tiểu thư, chúng ta phải ở lạimột thời gian, chờ Thư đại nhân xử lý công vụ trở về sẽ đưa người về.”
“Ta vì sao không thể đi?” Tiểu cô nương vẫn không thuận theo không chịu buông tha.
“Quái bà bà” tiếp tục khuyên: “Tiểu thư người cũng dần dần lớn lên,nên biết một ít nữ nhi gia sự, Thư đại nhân để người theo ta, cũng là lo lắng cho người.”
“Nữ nhi gia sự?” Tiểu cô nương méo mó đầu nghĩ nghĩ, trên tay vẫnkhông buông, sau đó lắc lắc đầu, “Không cần, không cần, loại này TiểuXuân giảng qua rất nhiều, không cần ngài dậy ta. Sư phụ, sư phụ, làthật, muốn hay không ta thuật lại cho sư phụ nghe? Tỷ như quỳ thủy… [khụ khụ... chuyện the phòng a]
“Khụ,” sư phụ nàng ho nhẹ một tiếng, đánh gãy, “Không cần, nhưng lầnnày có thể có nguy hiểm, cho nên ngươi quả thật không thể đi. Ngươi nếukhông nghĩ cùng bà bà hồi Diêu phủ, vậy để bà bà trong khoảng thời giannày đến Thư phủ ở cùng ngươi.”
“Nguy hiểm? Loại này sẽ chết sao?” Tiểu cô nương ngơ ngác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khinh-thuy-dao/2195674/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.