Bảy năm trước bên trong vườn Thưphủ, khó được có một đống người. Bên ngoài thị vệ đứng thẳng, giữ nghiêm bốn phía. Một đoàn thái giám bưng hoa quả điểm tâm châu ngọc đồ chơimột chữ sắp xếp, cung nữ hai bên đứng quạt. Ở giữa là một bạch cẩm y,được thêu từ kim tuyến thành hình rồng đẹp đẽ quý giá. Cẩm y chủ nhânngồi xổm xuống, đùa với tiểu cô nương như mèo vờn. Hắn trêu đùa: “Tiểutân nương của trẫm…” Tiểu cô nương lúc đầu không để ý tới, bị chọcphiền, “A ô” một ngụm hung hăng cắn, nam nhân kia hét thảm lên mộttiếng, rút tay ra, máu từ vết thương chảy xuống. Cung nữ thái giám sợtới mức quỳ xuống, thị vệ bên cạnh nam nhân cũng sợ tới mức sắc mặttrắng bệch, hét lớn một tiếng: “Lớn mật!” Định tiến lên bắt dã nha đầunày.
Tiểu cô nương hét lên với namnhân kia: “Ai là tân nương ngươi, lão nhân.” Nhe răng làm cái mặt quỷ,trốn phía sau sư phụ nàng. Chớp mắt liền một cái, thị vệ vươn tay bắtlấy người bị một tay áo cản lại, hiện trường duy nhất một thanh niênkhông bị tình huống này làm cho sợ, một tay ôm chặt tiểu cô nương, mộttay cản hộ vệ kia. Nam nhân bạch y long văn (hình rồng) khôngdự đoán được tiểu nha đầu lại lớn mật như thế, lúc này nghe nàng mắngmột câu “Lão nhân” lại tức xanh cả mặt, đối với thanh niên kia quát lớn: “Thư Khinh Thủy, ngươi dạy nha đầu này tốt!”
Thanh niên thờ ơ, sờ sờ đầu tiểu cô nương, trấn an, đầu cũng không ngoảnh lại: “Hoàng thượng, ngài làquý nhân, làm gì cùng tiểu nha đầu so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khinh-thuy-dao/2195666/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.