“Sư phụ… sư phụ phụ…” Tiểu oa nhimồm miệng không rõ đông diêu tây bãi chạy về phía trước mặt thanh niên.Tiểu oa nhi nói chuyện không biết vì sao luôn thích dùng điệp từ. Tỷ như ăn cơm kêu ăn cơm cơm, ngủ kêu ngủ ngủ. Trông thật ngoan ngoãn, muốn ôm một cái, có con trùng trùng (sâu),hơi sợ. Thanh niên hắc tuyến sửa đúng: “Sư phụ.”
Tiểu oa nhi tò mò nhìn hắn: “Sư phụ phụ.”
Thanh niên: “Sư phụ.”
Tiểu oa nhi cười vỡ miệng, hai cánh tay hướng hắn khẽ đánh: “Sư phụ phụ ~”Thanh niên thất bại xoay người ôm lấy thânh hình nhu mềm của nàng, sờ sờ khuôn mặt nàng, nhận mệnh nói: “Quên đi.” Tiểu oa nhi giơ bàn tay nộnnộn đổi tới đổi lui ngón tay hắn, hai tay bất quá không với tới, bắtkhông được, a ô một ngụm hàm ở miệng, hoàn hảo kỳ cắn cắn. Răng chínhđang thay, răng nanh đông thiếu tây lậu, nơi bị cắn cũng sinh đau. Thanh niên lại giống như không thấy chỗ nào đau, nhìn nàng mỉm cười, nói: “Sư phụ.” Tiểu oa nhi “khanh khách” cười: “Sư phụ phụ ~” miệng hé ra, ngóntay bị cắn thuận lợi rút ra. Tiểu oa nhi một đầu chui vào trong lònghắn, ra sức cọ cọ. “Sư phụ phụ ~ sư phụ phụ ~” nàng khoái hoạt vô cùngthân thiết gọi. Thanh niên sờ sờ đầu nàng, ôn hòa tươi cười có chút ônnhu. Năm ấy, Diêu Ái năm tuổi.
————————————–
ThưKhinh Thủy lúc mới xuất hiện trong mắt mọi người, khi ấy hắn mười bảytuổi, văn công võ nghệ kinh thành khiếp sợ. Lúc ấy rất nhiều quan lớnđại thần, thậm chí hoàng tử đều có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khinh-thuy-dao/2195657/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.