Mùi máu tươi thoang thoảng như có như không thoảng qua nơi chóp mũi, chắc là bị mùi lưu huỳnh từ pháo hoa ở phố xá sầm uất kia áp xuống.
Tạ Yến đang định ngồi xổm người xuống để đi dò xét xem đến rốt cuộc là vì sao, bỗng nhiên trong dòng sông đỏ màu máu hiện lên một tia tuyết trắng.
"Cứu...mạng!" Người bên bờ sông (*) bỗng nhiên phát ra một tiếng thét chói tai.
(*) là Tạ Yến nha...
Giản Tố Ngu còn chưa có phản ứng, liền phát giác có người sử dụng cả chân tay liều mạng mà nhảy lại đây, tuy ngây người trong chốc lát, nhưng vẫn vội đem người ôm vào lòng.
"Đáy sông có rắn!" Tạ Yến ôm chặt người trước mắt, ở trong lồng ngực người nọ run bần bật, đánh chết cũng không muốn buông tay.
"...Có rắn?" Lam Ẩn nghi ngờ mà lại gần bờ sông vài bước, cẩn thận quan sát một phen... nhưng mà gió êm sóng lặng, "Không phải là ngươi nhìn lầm rồi chứ?"
Giản Tố Ngu không nói, mắt hơi hơi híp, Tiêu Luyện thoáng chốc bay ra khỏi vỏ, một trận kiếm quang đánh úp về phía mặt sông.
Nhưng mà mặt sông vẫn bình tĩnh như gương, mơ hồ lộ ra chút màu đỏ của máu, chiêu thăm dò này không thử ra được cái gì.
Nếu có Bồ Tân Tửu ở đây, để hắn nhìn thấy bộ dáng run bần bật này của Tạ Yến, có lẽ sẽ phải cười đến muốn gãy lưng rồi.
"Ngưng Thủy Kiếm Thánh, Tạ Yến sợ rắn, ngươi tốt nhất là đem nước sông đông lạnh lại để tìm kiếm đi."
Vừa nghe đến làn điệu quen thuộc này, khóe mắt Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khinh-cuong/1680842/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.