Editor: Tô Lục
Beta: Jenny Thảo
Chiếc thuyền nhỏ nhẹ nhàng lênh đênh trên biển hai ngày hai đêm, cũng đủ khiến người ta bình tĩnh.
Vốn nghĩ nó sẽ đi thẳng tới Nghiệp Thành, nhưng hôm nay vào lúc người lái thuyền cập bờ ở Lâm An để bổ sung lương khô, Tạ Yến bỗng nghe người trên bờ bàn tán với nhau. Nghe nói gần đây có yêu ma quấy phá ở Lâm An, hứng thú của hắn chợt bị gợi lên. Hơn nữa Lâm An lại là nơi hắn thích nhất, vì thế hắn lập tức bỏ lại bạc vụn tìm được trên người tiểu công tử nọ, không dấu vết mà rời đi.
Người lái thuyền ở phía sau vội vàng hô to:
"Công tử dừng bước! Ngài cho nhiều quá đi. Này này này.... lão hủ không có tiền lẻ đâu nha!"
Dựa vào ký ức khi còn nhỏ, Tạ Yến tìm được một nhà trọ bên cạnh Tây Hồ. Bên trong, người người chen chúc, rộn ràng nhốn nháo.
Ông chủ nhà trọ ngồi một mình ở quầy sau gõ bàn tính bộp bộp, cũng không biết có phải bận lâu quá không mà vẻ mặt có chút ảm đạm, mệt mỏi. Ngược lại tinh thần của bà chủ tốt hơn nhiều, người phụ nữ trẻ đẹp đang tiếp đón khách khứa, vội đến vui vẻ niềm nở. Còn đứa con trai ba tuổi của bọn họ đang dựa vào chiếc ghế nhỏ, đong đưa cái trống lắc, không ngừng lẩm bẩm:
"A Mao! Ta muốn chơi với A Mao!"
La hét rồi lại la hét cuối cùng thì khóc òa lên.
"Ta là A Mao nè! Để ta chơi với nhóc nha!" Tạ Yến lừa đảo nói.
Tiểu hài tử nước mắt lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khinh-cuong/1680777/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.