Bốn ngày sau, Đào Hoa và Kỷ 14 đã không thể kiên trì thêm được nữa.
Tà tu kia dường như đã phát hiện có người cố ý dẫn hắn đi vòng vèo, hắn đã mất cả bốn ngày mà vẫn chưa tìm được đám người lão tổ Thanh Vân.
Tà tu nổi giận, có lẽ đầu óc hắn không nhanh nhạy như trước – kể từ sau khi hắn bắt đầu tu luyện môn công pháp kỳ dị để duy trì tuổi thọ, hắn càng ngày càng giống một con dã thú hơn chứ không còn là người nữa. Nhưng hắn cũng không ngốc đến mức bị người ta xoay vòng vòng bốn ngày mà vẫn không biết bị lừa.
Tà tu kia không còn nhìn mồi mà Đào Hoa thả ra nữa, hắn chọn đi thẳng về phía tin cầu cứu truyền đến!
Đào Hoa thấy Tà tu kia không bị mắc lừa nữa, thế là truyền tin cho Truyền Sơn ngay, sau đó kéo Kỷ 14 nhảy lên một đóa hoa sen to đùng bay thẳng về phía tòa thành bỏ hoang trong sa mạc.
Trò hay tới rồi!
Hy vọng chỗ Truyền Sơn đã bố trí thỏa đáng!
Lúc gần đi, Đào Hoa ném một hạt giống ra, dự định vây khốn Tà tu kia thêm một lần nữa.
Thời gian chuyển tới một ngày rưỡi trước đó.
Ngoài thành hoang, Truyền Sơn bỗng cảm thấy gì đó.
“Ta phải đi một chuyến.”
“Sao vậy?”
“Không biết, ta cảm thấy có gì đó không ổn.” Truyền Sơn do dự nói.
“Có phải đệ ngươi đã xảy ra chuyện gì không?”
“Chắc không phải, nếu hắn gặp chuyện gì không may chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-luong-tieu-suu-hon-the-ky-he-liet/2704687/quyen-17-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.