Cũng không biết thời gian đã qua bao lâu.
Từng ma đầu ngã xuống, nhưng hắn không thể phân biệt được rõ rốt cuộc ai mới là bù nhìn, ai mới là đệ tử Thanh Vân của hắn.
Lại một Ma đầu nữa bị trọng thương, lão tổ Thanh Vân phun ‘phụt’ một ngụm máu tươi.
Ma đầu đánh trả hắn, hắn mới phát hiện ra đối phương là Thanh Thánh Tử!
“Ngươi là ai? Ra đây! Phái Thanh Vân chúng ta rốt cuộc sao lại đắc tội ngươi? Làm ngươi trăm phương nghìn kế đối phó chúng ta? Trách Uyên Ma tôn, nếu ngươi là một nhân vật hẳn hoi thì hãy đứng ra nói cho rõ!” Lão tổ Thanh Vân đau xót, tâm tình chẳng hề dao động mấy trăm năm cũng trở nên bất ổn, hắn chết cũng muốn chết một cách rõ ràng.
“Bịch!” Một người bị ném tới trước mặt lão tổ Thanh Vân.
Là Minh Quyết Tử.
“Bịch bịch bịch!” Đệ tử Thanh Vân bị ném tới liền tù tì, không lâu sau, trước mặt lão tổ Thanh Vân đã xếp thành một chồng.
Những đệ tử này có người chết có người sống, cũng không biết có phải cố ý hay không mà phần lớn chỉ đang thoi thóp.
Truyền Sơn và Canh Nhị chầm chậm đi ra khỏi bóng tối của tòa thành bỏ hoang.
Lúc này Truyền Sơn không còn là ngoại hình Ma thú nam nữa mà đã khôi phục vóng dáng con người.
“Ngươi có thể hỏi Minh Quyết Tử, ta là ai.”
Chúng trưởng lão, đệ tử Thanh Vân và cả lão tổ đều cùng nhìn về phía Minh Quyết Tử.
Minh Quyết Tử bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-luong-tieu-suu-hon-the-ky-he-liet/2704685/quyen-17-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.