Thời gian di chuyển trong truyền tống trận rất khó nắm bắt thực sự, vừa tưởng như đã qua ngàn năm nhưng cũng vừa như chỉ trong nháy mắt.
Canh Nhị nói truyền tống trận thà nói là truyền tống, không bằng nên nói là một cánh cửa, trận pháp chứa quy tắc vũ trụ kết nối hai địa điểm giữa Hậu Thổ Tinh và Lam tinh trong nháy mắt, chỉ cần đi qua điểm nối ấy là có thể nhanh chóng tới lui được hai bên.
Người đầu tiên phát hiện bản thân đã đặt chân xuống đất bằng là Truyền Sơn có tu vi cao nhất trong bốn kẻ, nhưng dù đã chạm đất, hắn cũng vẫn cảm thấy mặt đất mềm tựa bông, đầu óc cũng choáng váng, hai chân còn mềm nhũn.
“Đây là đâu?” Đào Hoa bám trên người Kỷ 14 mơ hồ hỏi.
Canh Nhị ngồi dưới đất dụi mắt, ngây người một hồi nói: “À, là nơi chúng ta từng đi qua.”
Truyền Sơn và Kỷ 14 tỉnh táo lại cũng nhận ra nơi đây, tuy chuyện đã qua lâu, nhưng ấn tượng nơi đây để lại cho họ quá sâu, có muốn quên cũng khó.
“Sao lại về dưới hầm mỏ rồi?” Kỷ 14 quay đầu nhìn xung quanh, tiện tay đẩy Đào Hoa vẫn trèo trên người hắn không chịu xuống.
Nghe thấy vấn đề của Kỷ 14, Canh Nhị xấu hổ đáp: “Tọa độ này ta có ấn tượng sâu nhất, cho nên…”
Cho nên họ đã trở lại chốn xưa, trở lại trong hầm mỏ Vân Sơn bị truyền tống lúc ban đầu.
“Ta còn tưởng nơi đây đã sụp hết.” Truyền Sơn giật mình ngẩng đầu đánh giá không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-luong-tieu-suu-hon-the-ky-he-liet/2704580/quyen-12-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.