Có những người trời sinh đã có thể tuỳ tiện cùng bất luận kẻ nào nói chuyện, mặc kệ sắc mặt đối phương có tốt hay không, người ta vẫn cứ như không phát hiện ra, high đến nửa ngày, đến lần thứ hai gặp nhau thì đã rất tự nhiên xưng huynh gọi đệ.
Sở Hàm rất sợ người như thế.
Y vẫn tự nhận mình không phải là người giỏi trong giao tiếp, tuy rằng bình thường ở cùng một chỗ với đám bạn, y vẫn là người nói nhiều nhất, nhưng nguyên nhân chủ yếu là vì bình thường Lý Chu Dương và Nhâm Kiệt đều là người ít nói.
Mà một khi thật sự đụng tới người thao thao bất tuyệt, Sở Hàm hoàn toàn bị đánh bại.
Tựa như nam nhân đang ngồi đối diện y ngay lúc này.
Đã nói từ trăng sao thi từ ca phú cho tới nhân sinh triết học, trong đầu Sở Hàm lúc này chỉ có một ý niệm muốn bỏ trốn.
“Hoàng tiên sinh, nếu không ngài xem, chờ phó tổng của chúng tôi trở lại, ngài hẹn thời gian cùng ông ấy nói chuyện?” Vị nhân huynh này không phải đến tìm Sở Hàm, ông ta nói đến gặp phó tổng của công ty y, nhưng tạm thời chưa gặp được người. Sở Hàm không nhẫn tâm để thư ký ở dưới sảnh bị người này quấy rầy, nhất thời hảo tâm dẫn ông ta lên phòng họp ngồi chờ, kết quả lại bị ông ta lôi kéo lảm nhảm hơn một tiếng rồi.
Sở Hàm vẫn còn báo cáo phải nộp cho trưởng phòng cơ mà.
Nhưng cái vị tên Hoàng Dĩ Nhân này vừa nghe lời y nói thì nhíu mày. “Phó tổng của mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-khich-ben-nguoi/64623/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.